Thông điệp của Cha Bề Trên Cả: “Ngôi sao dừng lại trên chiếc xe lăn”

Cuộc gặp gỡ vào Lễ Hiển Linh với những con người tuyệt vời có trái tim nhân hậu và đức tin rạng ngời.

Các bạn hữu của Bản tin Salêdiêng thân mến,

Cùng với những lời chào trìu mến, cha gửi đến các bạn những lời chúc tốt đẹp nhất trong Năm Mới 2024. Cha hy vọng rằng đây sẽ là một năm tràn đầy phúc lành và sự hiện diện của Thiên Chúa trong cuộc sống của mỗi người.

Những khi có dịp, cha thường có thói quen viết những lời chào hỏi bằng cách chia sẻ điều gì đó mà cha đã trải qua, và điều đó đã ảnh hưởng đến cha vì lý do này hay lý do khác. Thực vậy, vào ngày Lễ Chúa Hiển Linh, cha đang ở quê nhà tại Luanco-Asturias. Ở góc tuyệt đẹp đó của trái đất, cha vui vẻ hòa mình với cội nguồn, với biển và thiên nhiên nơi cha sinh ra và lớn lên, cũng như với người đồng hương của cha. Cha cử hành Thánh Lễ hôm đó. Cha xứ của ngôi làng đó đã vui lòng cho cha đặc ân này khi ngài đi đến dâng thánh lễ ở một giáo xứ khác được ủy thác cho ngài. Nhờ đó, cha có thể cử hành lễ trọng này trong một số cộng đồng Kitô hữu.

Vâng, điều cha muốn nói với các bạn là đó là vào một buổi sáng, Thiên Chúa đã chuẩn bị cho cha một số cuộc gặp gỡ bất ngờ, trong đó, khi biết về hoàn cảnh của một số người, lòng cha tràn ngập niềm tin tưởng rằng Thiên Chúa đã an ủi và an ủi cha như thế nào, bất kể khi đau đớn, bệnh tật hay giới hạn đã xâm chiếm một số kiếp sống.

Cha bắt đầu ngày mới, trước khi cử hành Thánh Lễ, bằng việc đến thăm một cụ già từng là bác sĩ ở làng của cha trong nhiều năm. Ông là một bác sĩ gia đình và tín hữu tuyệt vời. Ngoài ra, ông còn là cựu học sinh Salêdiêng ở Salamanca. Trong nhiều năm, ông là một trong những người mà bố mẹ cha sẽ kể cho cha nghe mỗi khi họ đi khám bệnh.

À, trong chuyến thăm gia đình này, đáp lại lời mời của người con gái của ông, cha đã gặp một người có đức tin, người đã nói với cha rằng với tư cách là một bác sĩ, ông chỉ có thể cống hiến một phần những gì ông đã nhận được từ Thiên Chúa và hiện giờ, ông đang gặp phải một cơn bệnh hiểm nghèo, ông chỉ xin Chúa nhân lành chuẩn bị cho ông gặp gỡ Ngài. Niềm xác tín và sự bình an của ông đến mức cha đến cử hành Thánh Lễ sau khi đã nhận được “những lời tốt lành bên tai cha”.

Trong bàn tay của Chúa

Và trong Thánh Lễ, cũng như trong những dịp khác, cha đã gặp một thanh niên khoảng ba mươi tuổi đã phải ngồi xe lăn nhiều năm vì một tai nạn. Anh cũng ngồi xe lăn đến Ấn Độ cùng người mẹ để tiếp xúc với những người nghèo nhất trong số những người nghèo. Và điều làm cha ấn tượng về bạn trẻ là sự thanh thản, nụ cười và niềm vui mà anh cảm nhận được trong lòng; cùng một niềm vui khi anh tham dự Thánh Lễ hàng ngày và khi anh đón nhận chính Chúa. Người bạn trẻ này chắc chắn sẽ có mọi điều để phàn nàn về “sự bất hạnh của anh”, hoặc thậm chí tệ hơn: anh có thể đổ lỗi cho Chúa, như chúng ta thường làm khi điều gì đó trở nên tồi tệ hơn với chúng ta. Nhưng không, anh chỉ đơn giản sống không tiếc nuối cho bản thân và biết ơn món quà sự sống dù phải ngồi trên xe lăn. Vào cuối buổi lễ, khi cha gặp anh, chúng tôi luôn chào nhau và những lời của anh luôn là những lời cảm ơn, nhưng chính cha mới là người phải cảm ơn anh vì chứng tá vĩ đại của cuộc sống và niềm tin vào Thiên Chúa của sự sống mà anh trao cho tất cả chúng ta.

Đó là điều đẹp đẽ và gợi nhớ vào ngày Lễ Hiển Linh của cha. Khi cha rời nhà thờ, một cặp vợ chồng trung niên đã chào đón cha và chúc cha những điều tốt lành trong Năm Mới. Họ cũng có khuôn mặt vui vẻ; cha thấy người chồng (bị ung thư) vui vẻ và thanh thản hơn người vợ thân yêu (người đang đau khổ vì anh). Nhưng cả hai đều nói với cha về sự chắc chắn của họ rằng họ phải sống qua thời gian và bệnh tật này với lòng tin tưởng và phó thác bản thân cho Thiên Chúa.

Niềm tin của người mẹ

Cuối cùng, trong số tất cả những lời chào, có một lời cha đã bỏ lỡ. Một người mẹ lớn tuổi tự giới thiệu, nhắc cha rằng cách đây vài năm bà đã mất một trong những đứa con vì bệnh nặng và hiện bà đang mắc bệnh ung thư. Bà thỉnh cầu tôi dâng món quà của bà trước mặt Chúa. Cha hỏi bà cảm thấy thế nào và bà nói với cha rằng bà đang đau khổ nhưng được an ủi rất nhiều bởi đức tin của mình. Cha dám chắc với bà rằng cha không còn lời nào để nói, bởi vì cảm xúc mà cha cảm nhận được trong buổi sáng và những lời chứng về cuộc sống đến và tràn ngập trong cha quá mãnh liệt.

Và cha không thể không hứa cầu nguyện cho từng người, và cha đã làm như vậy, đồng thời cha nhận ra, một lần nữa và một cách mạnh mẽ hơn, cách Thiên Chúa tiếp tục làm những điều vĩ đại nơi những người khiêm nhường, nơi những người bị ảnh hưởng nhiều nhất bởi những hoàn cảnh của cuộc sống, nơi những người cảm thấy rằng chỉ có Ngài mới thực sự là niềm an ủi và sự trợ giúp.

Và tất cả những điều này đối với cha có vẻ quan trọng đến mức cha không thể giữ nó cho riêng mình. Thậm chí có vẻ như đó không phải là thứ để viết, có lẽ vì nó không hợp thời, có lẽ vì hôm nay chúng ta nói về những thứ khác, nhưng cha vượt qua mọi thứ ngăn cản cha chia sẻ và chứng kiến những gì quan trọng, sâu sắc và đầy hy vọng trong cuộc đời chúng ta.

Cha không biết tại sao, nhưng cha có trực giác rằng nhiều độc giả sẽ cảm thấy đồng điệu với những gì cha đang kể cho các bạn và với những gì bản thân cha đã trải qua, bởi vì những gì cha đang kể cho các bạn, xảy ra vào một buổi sáng của ngày Lễ Hiển Linh ở một vùng thị trấn nhỏ gần biển, không chỉ xảy ra ở đó. Nói cách khác, nó là một phần của thân phận con người của chúng ta và trong đó Thiên Chúa luôn ở bên cạnh chúng ta, nếu chúng ta cho phép Ngài làm như vậy.

Cha chúc các bạn mọi điều tốt đẹp nhất, những người bạn thân yêu. Chúng ta hãy tiếp tục tin rằng trong mọi thời điểm, ngay cả những thời điểm khó khăn nhất, chúng ta đều có lý do để hy vọng.

Thông điệp của Bề Trên Cả (Tháng 02)
Cha Angel Fernandez Artime

Gia Thi, SDB chuyển ngữ

Có thể bạn quan tâm